姚燮
猜您喜欢
寒山十月旦,霜叶一时新。 似烧非因火,如花不待春。 连行排绛帐,乱落剪红巾。 解驻篮舆看,风前唯两人。
年来私自问,何故不归京。 佩玉腰无力,看花眼不明。 老慵难发遣,春病易滋生。 赖有弹琴女,时时听一声。
起晚怜春暖,归迟爱月明。 放慵长饱睡,闻健且闲行。 北阙停朝簿,西方入社名。 唯吟一句偈,无念是无生。
新竹夹平流,新荷拂小舟。 众皆嫌好拙,谁肯伴闲游。 客为忙多去,僧因饭暂留。 独怜韦处士,尽日共悠悠。
老眼花前闇,春衣雨后寒。 旧诗多忘却,新酒且尝看。 拙定于身稳,慵应趁伴难。 渐销名利想,无梦到长安。