胡介祉
猜您喜欢
拂衣临钓石,漉酒问渔翁。 霜雪娟娟净,河流宛宛通。 估船横落日,人语答秋风。 吾汝真何意,相看空翠中。
风雷盘薄撼崔嵬,涌出东南百尺台。 岸束惊涛当槛落,翚飞高阁倚天开。 浮云萧索中原尽,秋色苍茫万里来。 欲向清尊问千古,夕阳西下断鸿哀。
结客龙门此壮游,晚风还拟共登楼。 回看暮霭千峰合,不尽长河万里流。 入夜清尊成雅集,虚亭寒色敞高秋。 醉来欹枕藤萝外,飞梦遥应到十洲。
河上秋光好,重来思转赊。 帆樯千里色,烟火几人家。 水落沙痕峭,云危石磴斜。 乾坤蓬鬓在,离别愧年华。
归心日夜关以东,归计即今还堕空。 一年春动万里外,孤山月出千秋中。 愁来但觉此身远,醉后不知我道穷。 琼州雷州何许地,古人今人同不同。