纪逵宜
猜您喜欢
我爱田山人,潇洒出尘埃。 啸傲常自得,披裘登钓台。 归卧松林下,柴扉昼不开。 古琴弹一曲,自有清风来。
噫嘻复噫嘻,与君恒别离。 祗隔一溪水,相见良难期。 芊芊池畔草,灼灼园中葵。 倏然悲风来,凋谢实凄其。 思君令人老,玄鬓忽成丝。 赠君青萍剑,神物合有时。
君不见剑南赵昌以画鸣,又不见河内牛戬善写生。 古人一艺名不灭,君亦能之尽奇绝。 焚香静看匣中图,神妙真堪胜前哲。
投绂归来掩故庐,避嚣又卜水云居。 石坛致爽稐清梵,高塔凌空逼太虚。 迹隐不嫌人境接,心闲自觉世情疏。 相过尽日同欢笑,何事逃名学溺沮。
草堂栖隐北山阿,三月春寒未试罗。 绕径松杉林气合,满庭竹叶雨声多。 苍台路滑人稀到,白昼窗虚鸟自过。 住世却求清净理,不妨寂寞卧烟萝。