洪亮吉
猜您喜欢
粉字朱牌簇县津,绿蓑青笠洗行尘。 一时客路同归棹,半是年家及里人。 秦代徵君岩上石,吴时霸主涧中神。 休将短发供离恨,早卜宽乡作酒邻。
故国三千里,五行信偶然。 丈夫天下志,儿女客中怜。 荆鄂十守岁,衡潭三拜年。 新正纳殊祐,从此不孤眠。
鱼釜鹑衣救叔寒,牺樽羊饩度姑山。 瑞花一夜围青嶂,扶叶平明射白间。 遍雨麦田知地瘠,怕冰戍土谢天悭。 威棱迥出金汤外,十万边兵已北还。
穷冬一雪系农心,吁佛祈仙望已深。 逾月亢晴生暑瘴,连朝霏雾作春阴。 夜窗且喜风兼雨,晓瓦才看粉共银。 可是江妃悭笑粲,都能无意管呻吟。
燮调曾转九重天,偃息何难十国连。 坐遣朝云将朔雪,一清瘴雨与蛮烟。 丰年预见宽心曲,俭俗能忘念目前。 更想朝来穷巷里,闭门高卧有遗贤。