徐绍基
猜您喜欢
经旬霜雪倦晨征,重到胡疆百感生。 日上东扶千嶂影,风来空谷万号声。 人心自觉悲殊土,物色偏能动旅情。 况是天恩怀景俗,不妨游览趁严程。
北海蓬蓬气怒号,厉声披拂昼兼宵。 百重沙漠连空暗,四向茅檐卷地飘。 与日过河流水涸,行天畜物密云遥。 輶轩使者偏蒙福,夙驾阴霾斗顿消。
鄞江东望水连空,越峤明峰几万重。 谁识此行多乐事,挥毫一曲饮千钟。
奚疆山水比东吴,物色虽同土俗殊。 万壑千岩南地有,扁舟短棹此间无。 因嗟好景当边塞,却动归心忆具区。 终待使还酬雅志,左符重乞守江湖。
马牛到处即为家,一卓穹庐数乘车。 千里山川无土著,四时畋猎是生涯。 酪浆膻肉夸希品,貂锦羊裘擅物华。 种类益繁人自足,天教安逸在幽遐。