翁方刚
猜您喜欢
渭树江云每忆君,别来惟见白头新。 百年谁是知心者,千里同为叹世人。 内景琴心筼谷夜,外丹火候杏园晨。 极知养道多馀暇,何得长生及老身。
万丈层厓置屋牢,子陵冢墓压灵鳌。 绕庭云气皆山雨,满壑风声是海涛。 隐德昔烦天使下,祠光今并客星高。 回头却忆当年事,几度舂陵鬼夜号。
客来慎勿说姑苏,吊古令人百感俱。 已讶当年尝越胆,更堪此日听《吴趋》。 荒台鹿下江声咽,古木乌啼月影孤。 欲问阖闾埋葬地,五湖东畔已荒芜。
白发江湖一病身,平生精力瘁斯文。 师门伟器今馀几,藩国奇才独数君。 共爱辞华追董贾,肯将出处累机云。 生刍不到黄琼墓,目极五湖西日曛。
青袱蒙头作野妆,轻移莲步水云乡。 裙翻蛱蝶随风舞,手学蜻蜓点水忙。 紧束暖烟青满地,细分春雨绿成行。 村歌欲和声难调,羞杀扬鞭马上郎。