陈梦雷
猜您喜欢
画帘初下据胡床,静境知无簿领忙。 琴酒已逢嵇叔夜,功名休羡杜当阳。 夹城风递寒更急,满座霄澄列宿光。 不是栽花能烂漫,门前笼烛讵成行。
珠楼翠殿劫灰馀,山势盘盘上碧虚。 洞壑晓生云气湿,桂松秋滴露华疏。 银河影落苍龙沼,金埒花迷紫凤裾。 瑞霭轻烟抟不散,祈灵方此驻鸾车。
故人远道赴公车,词客相逢下直庐。 河朔烽烟频对酒,上林游猎久无书。 寒星近睇双龙外,羽檄频惊万里馀。 京洛过从谁健在,夜阑歌舞莫踟蹰。
短服谁从灞上过,杨花春暮一悲歌。 岂缘薏苡抛金印,还逐鸱夷卧钓蓑。 汝水解归怜许靖,雁门将老念廉颇。 汉庭执戟惭虚簿,手把瑶华奈尔何。
桑干转入蓟门天,历尽关城未到边。 冠盖偶称秦使者,轺车又是晋山川。 春明拜手辞双阙,寒食离家已二年。 不独介推逃禄去,故乡原少洛阳田。