奉酬于中丞使君郡斋卧病见示一首的拼音版

  • fèng
    chóu
    zhōng
    chéng
    shǐ
    使
    jūn
    jùn
    zhāi
    bìng
    jiàn
    shì
    shǒu
  • jiǎo
    rán
  •  
     
     
     
    宿
    shī
    jiào
    le
    kōng
  •  
     
     
     
    gǎo
    wèi
    shēn
    xīn
    xíng
    zuò
  •  
     
     
     
    rén
    gōng
    shī
    chūn
    lìng
    fēng
    lái
  •  
     
     
     
    shēng
    chéng
    cǎo
    dào
  •  
     
     
     
    lùn
    kōng
    wáng
    shì
    míng
    yuè
    kāi
    xīn
    xiōng
  •  
     
     
     
    xìng
    miào
    rǎn
    xīn
    xíng
    zōng
  •  
     
     
     
    ruò
    fēi
    chán
    zhōng
    jūn
    wèi
    léi
    zōng
  •  
     
     
     
    wén
    cháo
    duān
    míng
    jīn
    jùn
    zhāi
    zuò
  •  
     
     
     
    zhēn
    níng
    yáo
    gāo
    qíng
    shǔ
    yún
  •  
     
     
     
    jué
    lóng
    zhū
    guāng
    cǎi
    yào
    zhǎng
  •  
     
     
     
    ruò
    zuò
    shī
    zhōng
    yǒu
    jūn
    wèi
    xiè
    kāng
  •  
     
     
     
    pán
    báo
    西
    shān
    zhù
    zài
    jūn
    jīn
  •  
     
     
     
    chéng
    dàn
    qiū
    shuǐ
    yǐng
    yòng
    wèi
    rén
    xīn
  •  
     
     
     
    qún
    yóu
    áo
    ài
    qīng
    shēn
  •  
     
     
     
    pǐn
    gāo
    líng
    qián
    zhú
  •  
     
     
     
    jīng
    jiū
    tiān
    rén
    zuò
    tīng
  •  
     
     
     
    liǔ
    tài
    shǒu
    céng
    shǎng
    tīng
    zhōu
    píng
  •  
     
     
     
    bǎi
    nián
    zhòng
    jiàn
    jiāng
    nán
    chūn
  •  
     
     
     
    gōng
    měi
    shěng
    wǎng
    shì
    yǒng
    huái
    怀
    chén
  •  
     
     
     
    gāo
    rèn
    huà
    chún
  •  
     
     
     
    hái
    yīn
    fǎng
    访
    chán
    yǐn
    zhī
    yǒu
    xuě
    shān
    rén
皎然介绍和皎然诗词大全

皎然

皎然,生卒年不详,湖州人,俗姓谢,字清昼,是中国山水诗创始人谢灵运的后代,是唐代最有名的诗僧、茶僧。南朝谢灵运十世孙。活动于大历、贞元年间,有诗名。他的《诗式》为当时诗格一类作品中较有价值的一部。其诗......
复制作者 皎然
猜您喜欢

应龙篇

形式:

应龙未起时,乃在渊底藏。 非云足不蹈,举则冲天翔。 譬彼野兰草,幽居常独香。 清风播四远,万里望芬芳。 隐居可颐志,自见焉得彰。

复制 张正见 《应龙篇》

从籍田应衡阳王教作诗 其四

形式:

苍玉临圭璧,青坛躬帝籍。 冒橛乃三推,齐衡均百辟。 兰场俨芝驾,桂圃芳瑶席。 山禽韵管弦,野兽和钟石。

复制 张正见 《从籍田应衡阳王教作诗 其四》

从籍田应衡阳王教作诗 其五

形式:

钟石既相和,江海复无波。 梁客簪裾盛,陈王文雅多。 修途参弱骀,乔木间轻萝。 幸承滥吹末,击壤自为歌。

复制 张正见 《从籍田应衡阳王教作诗 其五》

从籍田应衡阳王教作诗 其三

形式:

玉辇带非烟,金舆映绿川。 雨师清远路,风伯静遥天。 分渠通沃野,激水入公田。 草发青坛外,花飞苍玉前。

复制 张正见 《从籍田应衡阳王教作诗 其三》

伤韦侍读诗

形式:

怀经传北海,蕴义盛西河。 高峰落回照,逝水没惊波。 柳下悲风急,山阳秋气多。 宿草摧书带,寒松脆女萝。 无复华阴市,空馀蒿里歌。

复制 张正见 《伤韦侍读诗》
类型: