郑珍
猜您喜欢
晚云何自横,独照悲秋客。 倒景入林深,烟飞夜光白。 明月当天来,惊起空梁色。 搔首步荒庭,暮影萧然只。 美人西一方,呼之不能出。 我欲化明月,飞到南楼侧。 恐君高枕眠,未敢穿窗入。 惟有草虫声,助予三叹息。 木末赛芙蓉,持赠长相忆。 鸿雁几时来,仰对西风立。
西园公子妙谈棋,南国娇娆工扫眉。 云雨凄凉《神女赋》,江山寥落党人碑。 妆楼镫火低鬟影,禅榻茶烟扬鬓丝。 画里浮家风景好,吴宫花发早春时。
江陵驿路满梅花,计日连云出谷斜。 大丙山高环二华,五丁峡远接三巴。 蒲鞭宽厚随羌俗,骢马威仪近汉家。 更上陈仓怀古迹,武侯残壁起悲笳。
半百年过意不如,看云藜仗倚荒庐。 平生最拙惟谋食,一事差强已废书。 萧瑟江关哀庾信,飘摇风树泣皋鱼。 何当燕市寻屠狗,洒酒荒天吊望诸。
土雨埋荒草,金风剪败荷。 行人滑滑奈泥何。 不道梦魂、夜夜渡滹沱。 遣兴搜书里,关愁伴枕窝。 孤衾早怯晓寒多。 试问江南、小阁尚轻罗。