郑珍
猜您喜欢
驱马饮淮水,千里黄草平。 种谷却流血,痛哭秋风生。 寡妻出租税,孤儿荷戈行。 武威既不足,愿见和亲成。
维攀白玉龙,曾上黄金台。 指挥十二州,意气何快哉。 江上只如旧,四面画图开。 慨怀出奇略,何地不生才。
天地一洲渚,北平南攲危。 幽并深以厚,江浙清且奇。 武林颇英秀,川汇仍山卑。 应接殚天巧,类非人力为。 径山最佳处,有岩称玉芝。 居防俗士驾,地乃贤人宜。 郎公留名德,平时为羽仪。 引年归故里,不复衣朝衣。 留侯黄石心,白傅香山期。 结宇名胜外,日与尘事违。 泉石景物状,尽任诸贤诗。 伊予来东藩,滥持使者麾。 平生爱山水,弗惮命驾之。 当候秋风高,远造岩下扉。 浣濯缨上尘,散步松间綦。 未能继高躅,聊用慰所思。
山断开元蝎,龛留大业僧。 七年驰便路,三蹑石梯层。
熙春亭建为民安,要识熙熙本不难。 一日但能先克复,百年虽久亦胜残。 满城和气薰天地,终岁长春忘暑寒。 斯道古今无异路,独题待与后贤看。