薛宁廷
猜您喜欢
露下梧桐客梦醒,梦中犹记在滇城。 寻山玩水连三月,听雨吟风过二更。 斑白近来添老态,文章千古总虚名。 何时更剪西窗烛,重把新诗与细评。
仙人赠我华阳巾,鹤发轻笼雪色新。 行近花间添老态,照来镜里觉精神。 宁论锦里夸乌角,绝胜东坡岸白纶。 安得画工图小像,水边林下乞闲身。
城南好山何太幽,人家对门溪水流。 春禽啼树野花落,雪瀑挂崖岚翠浮。 长镵自可斸灵药,短筇何必寻丹丘。 一声清啸暮天碧,松顶月明人倚楼。
公庭宴坐无俗情,杨柳荫门春水生。 绿阴满地惜春晚,飞絮扑帘疑雪声。 解鞍树下看洗马,流杯石上听啼莺。 当今论治用材杰,归来未许陶渊明。
每见临安客,浑无故旧书。 客情都易老,乡谊未全疏。 夜月鸾飞远,边云雁过初。 陶然樽酒外,幽趣问何如。