猜您喜欢
天青无云星错落,大风忽自西南作。 寿藤老木不自全,门外岂容存略彴。 翁媪惊呼儿女泣,屋瓦飞空吁可愕。 巢倾共闵乌鹊死,空黑还疑鬼神恶。 南邻仅有瓜牛庐,转盼卷去无遗馀。 腐儒自笑独耐事,一灯荧荧犹读书。
我不如老农,占地亩一钟。 东作虽有时,力耕在兹冬。 张灯观夜织,高枕听晨舂。 时时唤邻里,旨蓄亦可供。 我不如老圃,父子日相从。 一锄万事足,不求定远封。 春泥剪绿韭,秋雨畦青菘。 放箸有馀味,岂不烹噞喁。 乃者半年病,清镜满衰容。 尘生一䩫屐,壁倚一枝筇。 惟有呻吟声,和合床下蛩。 青灯照兀兀,布衲聊自缝。
唐人画马如相马,□□不在骊与黄。天机入神即挥洒,气脱毫素先腾骧。 昔年曾画穆王游八极,八龙之骏云五色。后来又写越影超光脱丹碧,后来又写汉武穷渥洼。 复见神驹来汉家,势走灭没开风沙。壮哉此马健且雄,玉花遍身云满鬉。 首如渴乌眼如电,皎如疋练横晴空。使之陷阵当破敌,万马不敢先秋风。 如何解鞍脱其絷,纵尔俶傥如游龙。君不见四海罢征战,九夷尽梯航。 方将却尔宛水之西,归尔华山之阳。幸逢韩供奉写尔神,杜拾遗歌尔良。 赠尔支道林,爱尔神骏悬高堂。
九十衰翁身尚健,流年过眼如奔电。 忆昔初来对行在,衫鬓青青接英彦。 中间亦尝走梁益,万里凭高望乡县。 散关驿近柳迎马,骆谷雪深风裂面。 东归却寻书生事,误长诸儒集贤院。 乞身七年罪未除,君恩尚许宽严谴。 痴顽亦复病不死,春到故园家酿美。 雨馀草长四野青,日落烟生半山紫。