戴亨
猜您喜欢
昨看三村千树桃,献姿吐艳满林皋。 仅栽隙地元无竞,尽放繁枝亦自豪。 斜映竹丛红日碎,暗飞山气彩云高。 游蜂误认春如海,泣倚阑干羡尔遭。
使君风什靡天下,更腹经纶过绝人。 才士独为蒙叟许,道家谁识贾生真。 移情水石知鱼乐,呵气楼台吐雁新。 廿载相望今不负,弥天旧是渡江身。
山数百级阁百尺,手挽台城唾后湖。 雨了诸峰争自献,烟开孤艇已能呼。 际天草树飞光影,冲潦牛驴入画图。 钟梵飘残凭槛久,道人祇解捋髭须。
霜髭霞颊程工部,来作江南老画师。 染袖二陵弓剑泪,压装卅载梦华词。 虫沙阅世留微笑,曲檗逃名谢故知。 幸布春阴护新柳,板桥照影几枝垂。
湘阴太傅扶天手,遗烈轰轰动帝阍。 有子起家仍患难,雄姿妙略见根原。 破荒日月光初大,独立精神世所尊。 欲倒沧瀛滴卮酒,看持元璧照脩门。