李光
猜您喜欢
地僻稀人迹,重林日自虚。 鸟飞晨气外,蝉噪晚凉初。 馀润从侵屦,浮埃倦整书。 樵渔时上下,闭户又何居。
晓色蒙蒙淡淡烟,花间行过小溪边。 人家寒食当晴日,野老春游近午天。 吹尽海棠无步障,开来山柳有堆绵。 呼儿觅友寻邻伴,即看村农又下田。
一雨山林又近秋,乱鸦鸣处已飂飂。 声连檐溜更初滴,气扑庭阴晓未收。 烁石炎威真可畏,着人凉意却生愁。 西畴想见芃芃矣,且问今年早熟不。
一轮秋月到天心,此夜全无云片侵。 雅静每于闲后见,孤高难向闹中寻。 渐圆渐好形神正,愈大愈明精气深。 最是溪间波影里,金光摇动玉沉沉。
水边独立看黄昏,梅蕊能销客子魂。 淡霭清钟知隔寺,微风幽笛是前村。 牛羊径路生寒色,鹅鸭陂池裂冻痕。 一种清怀几多景,鸦栖密木更翩翻。