白居易
猜您喜欢
一径登危独惘然,重关寂寂锁寒烟。遗民老剩头间雪,战地秋闲郭外田。 闻道无人随匹马,曾经六月堕飞鸢。残碑洒尽诸军泪,苔蚀尘封四十年。
风软逗轻寒。白露嫦娥静碧天。人比秋光清倍彻,悠然。 曲转高歌并月圆。 少长集群贤。胜事行云聚亦难。薄酒一樽须尽醉,流连。 花影玲珑满画栏。
渐见寒流阔,居人两岸分。 潭光清漏石,山影绿摇云。 渔得沙头汛,炊香柁尾闻。 向来风味熟,惆怅但离群。
向晚古原上,悠然太古春。 碧云收去鸟,翠稻出行人。 水色秋前静,山容雨后新。 独怜溪左右,十室九家贫。
桂之树,树在僦宅前。三株离立各合抱,一株踞右独茂圆。 其后大冢京兆阡,其前壁下蒋家田。乐安溪水绕田过,清浅可厉无桥船。 年年负担指南走,次次涉此求涂便。丁酉以还食于郡,八十里岁八九旋。 一回别母一回送,桂之树下坐石弦。度溪越陌两不见,母归入竹儿登箯。 此景何时是绝笔,十月初四己亥年。嗟嗟乎,桂之树,吾欲祝尔旦暮死,使我茫无旧迹更可怜。 吾不祝尔旦暮死,使我自今抚尔长潸然。桂树止无情,永念对葱芊。