姚勉
猜您喜欢
三闾不可作,九歌有遗编。 伊昔仕宗国,岂不炳几先。 青蝇一坠耳,明月亦弃捐。 离骚空缱绻,利口急相煎。 娥眉嫉众女,萧艾茂兰荃。 侘傺古如此,非今独怃然。
若有人兮山之曲,抚长松兮倚修竹。 乐衡门兮栖迟,临清流兮卜筑。 谢轩冕于当途兮,结隐沦于空谷。 岂无九五之恋穷交兮,一举吾慕乎黄鹄。 唯桐江之潺潺兮,逝昼夜其相续托。 渔钓以终身兮安,所取天下之桎梏。 瞻飞鸿之冥冥兮,听松风之谡谡。 彼神龙之蟠九州兮,岂其与虾鲰而相徵逐。 使凤凰可得而罗兮,又奚异鸡鹜之争饮啄。 邈哉高风留此芳躅,上有许由之耳兮,下有严陵之足。 酌雨露以为浆兮,燃日月以为烛。 汉家宫殿草离离,七里依然烟水绿。
郭外生秋色,移尊集水西。 青山悬睥睨,白马驻招提。 丛桂淮南隐,芙蓉邺下题。 酣歌犹未已,归路夕阳低。
把酒临流日,读君卷里诗。 才华多幼妇,风雅是吾师。 龙种千群失,凤毛五色披。 凌云还有赋,况值好文时。
春风入绣帏,花气入罗衣。 刺得鸳鸯枕,待郎几日归。