洪朋
猜您喜欢
因睹明星悟道,未免全身入草。 带累后代儿孙,却把白衣染貌。 七峰当日见他,劈面一拳打倒。
白云无定,明月有期。 欲出未出,似归不归。 秋山呈锦绣,红叶满林飞。 瞥不瞥,知不知。 镜里无尘闲处照,柴头有火暗中吹。
古径苔生路已差,无根树上发空花。 一番花落成空果,信手拈来是苦瓜。
捻不成团拨不开,一槌直下绝纤埃。 从兹几度经节后,尽向箕前跳出来。
草中得路便藏身,不入他家水牯群。 弹指一声为号令,低头问讯当慇勤。