猜您喜欢
布和旧重王正月,佳祥元日初逢雪。 飘入椒觞气更苏,积满玉蒲水已怯。 岁历今才第一行,三百六十完未缺。 故使重窥混沌时,太素山川始融结。 但闻南陌流欢声,懒将西佛论初劫。 九门想得千官期,高耸焦峣白银阙。 事隐东林夜宿年,静洒僧窗更幽绝。 草堂人去空旧赏,梦入江山半明灭。 祗今纵横天上来,势压丘陵动溟渤。 映山更倚百尽楼,始见天工盛施设。 明月东风扫玉尘,输与寒梅乱花发。 壮观新年意气张,天巧空奇吾语拙。
手拗杨柳赠行人,情条恨叶江南春。 朦胧疏烟湿芳草,摇落微风生白苹。 长亭短亭锁离魂,古情不尽今情新。 一声骊歌几声哭,行人去后春江绿。 歌哭相杂江水头,相看不发情何属。 江河到海有穷日,轮蹄行路无已时。 路傍杨柳折已尽,东风再换明年枝。