晁说之
猜您喜欢
衣裘南北弊风尘,志趣卑污已累亲。 流俗尚疑身察察,交游方笑党频频。 远同鱼乐思濠上,老使鸥惊耻海滨。 邂逅得君还恨晚,能明吾意久无人。
天上空多地上稀,初寒风力故应微。 那能镇压黄尘起,强欲侵凌白日飞。 邑犬横来矜意气,窟蟾偷出助光辉。 都城只有袁安惫,我亦年年幸赐衣。
共说才高世所珍,诸贤谁敢望光尘。 讨论润色今为美,学问文章老更醇。 赋拟相如真复似,诗看子建的应亲。 仍闻悟主言多直,许史家儿往往嗔。
南阳居士月城翁,曾习禅那问色空。 卓荦想超文字外,低徊却寄语言中。 真心妙道终无二,末学殊方自不同。 此理世间多未悟,因君往往叹西风。
柴荆散策静凉飙,隐几扁舟白下潮。 紫磨月轮升霭霭,帝青云幕卷寥寥。 数家鸡犬如相识,一坞山林特见招。 尚忆木瓜园最好,兴残中路且回桡。