陈宓
猜您喜欢
眼中一掬亲朋泪,弹入春风宿草多。 绿发年催书客老,黄垆春断酒人过。 邻家笛怨生官柳,山郭诗魂带女萝。 杜宇莫啼寒食雨,纸灰如雪柰渠何。
春风吹绿越岘烟,中有鹤爪留其颠。 共寻游赏十七日,能洗别愁三数年。 流水青琴思归引,名都白马从军篇。 与君出处两难主,安得并耕盘谷田。
浅浅瓜皮狎小舟,不将风浪怕横流。 空明恰称鸥凫性,饱看云山两岸秋。
青田莽莽高云秋,中有鹤气清且遒。 石门瀑流泼天大,山空地冷真龙卧。 君取元精总入诗,萧森澹荡蟠孤姿。 太古明月混元雪,姑射天身自然洁。 我诗倔强风沙粗,摩荡清景知能无。 对此徘徊愧邢尹,口噤其妙心已领。 会当努力秃万豪,与君并世追风骚。 书成藏汝洞天府,鹤咮龙心夜能语。
山城敛夕晖,挂屐共春归。 桥晕圆吞桨,篙声猛入矶。 迎人高树黑,窥水远星肥。 吟得诗成画,贫游未悔非。