陈著
猜您喜欢
忽地秋催,又见黄花满径开。箕踞科头无个事,三杯,林下清风信快哉。 何必徘徊,收拾天涯宦迹回。艺圃自存经济意,归来,重把门前五柳栽。
吴郊春满,绿草熏南陌。风弄轻帘小桥侧。瞰荒垣、浓丽几树夭桃,仿佛似,薄醉西施颜色。 酝香飘十里,更着流莺,乱掷金梭向林织。天宇净繁芳,日暖峰游,早拦住、高阳狂客。便典却、罗衫又何妨,算容易飞花、韶光难得。
腻粉脂容玉雪肤,花神莹白羡吴姬。 秋风素魄东篱下,不逐鸱夷泛五湖。
越国佳人天下奇,此花尤更美丰姿。 当时若使吴王见,肯醉芙蓉太液池。
雕琼刻玉斗玲珑,奇巧分明出化工。 都作连环钩结相,不教花片逐春风。