张方平
猜您喜欢
垂老难为别,那堪落木纷。 云霞缘岸合,凫鹜触船分。 霜浦兰尊竭,风城玉笛闻。 此生湖海上,何日再逢君。
闻子幽栖处,绝无人世喧。 琴书元栗里,鸡犬似桃源。 云影昼垂席,溪流春到门。 弓旌早晚至,白首去丘园。
迹缘桑梓重,心厌稻粱谋。 祖德何能述,农功此暂留。 黄云殷陇亩,白鹤唳汀洲。 正苦苍山暮,那堪碧树秋。
令节樊山宴,深秋楚客哀。 云长一雁往,江远片帆来。 倦倚丹枫憩,回看苍渚开。 登高复能赋,知尔大夫才。
形秽燕人石,心怜楚客词。 自矜小子学,直愧壮夫为。 积岁知多误,成家恨已迟。 抱琴者谁子,弦绝为钟期。