董嗣杲
猜您喜欢
山空寺古紫苔侵,更喜渔樵不见寻。 坐对秋阴晚萧瑟,风吹败叶入廓深。
六曲栏干院宇深,影连苔色昼沉沉。 已将虚实论因果,尤称风流写醉吟。 梦短不禁帘外雨,愁多常怯槛边阴。 可怜今古无穷恨,卷在凋零如寸心。
列子风回驭,林宗雨垫巾。 花明千嶂晚,云暖一山春。 炉灶聊随俗,簪裾未称贫。 壶公观中路,闻道接天津。
零落斜枝雪未乾,且垂薄暮护微寒。 大都荣悴人情别,我为残英特倚栏。
秀色娟娟自出尘,晓枝更带露华新。 清风一至如相语,从此开帘来故人。