冯山
猜您喜欢
一来说法众皈依,云水无心又复归。 处处逢僧留半偈,时时礼佛备三衣。 斋筵赴遍人缘喜,净业修多世态违。 鸡罩山前明月夜,家徒相候启禅扉。
云鹤飘然去莫亲,还家犹似异乡贫。 已知静乐轩中梦,无复玄都观里春。 绿简尽编吟后稿,朱符长佩病馀身。 近闻剑迹投岩壑,终作人间避世人。
和王功业太常书,额赐禅宫表墓墟。 香炷四时同佛供,松风百嶂有僧居。 鼓钟声隐高秋外,楼阁名存劫火馀。 此去封禺山色远,伫看一锡度空虚。
鸿雁天寒俦侣稀,秋风远客独思归。 碧山尽处湘云续,白水明边鹭自飞。 漠漠芦花迷望眼,萧萧荷叶惨征衣。 此行赖共知心语,一棹夷犹竟落晖。
故旧相违西复东,登临偶得此时同。 钟声响落松阴外,帆影来从海气中。 山鬼洞寒销劫火,石僧龛古闭香风。 可怜节届重阳近,斜日秋明万叶红。