杨时
猜您喜欢
露华高,凤信远。宿醉画帘低卷。梳洗倦,冶游慵。绿窗春睡浓。 彩条轻,金缕重,昨日小桥相送。芳草恨,落花愁。去年同倚楼。
欲论心,先掩泪。零落去年风味。闲卧处,不言时。愁多只自知。 到情深,俱是怨。惟有梦中相见。犹似旧,奈人禁。偎人说寸心。
对镜偷匀玉箸,背人学写银钩。系谁红豆罗带角,心情正著春游。那日杨花陌上,多时杏子墙头。 眼底关山无奈,梦中云雨空休。问看几许怜才意,两蛾藏尽离愁。难拚此回肠断,终须锁定红楼。
凭江阁,看烟鸿。恨春浓。还有当年闻笛泪,洒东风。 时候草绿花红。斜阳外、远水溶溶。浑似阿莲双枕畔,画屏中。
春罗薄,酒醒寒。梦初残。欹枕片时云雨事,已关山。 楼上斜日阑干。楼前路、曾试雕鞍。拚却一襟怀远泪,倚阑看。