刘才邵
猜您喜欢
趋庭情事忆黄童,六载京华想象中。 舞勺早看头角耸,图南今喜羽毛丰。 英年最好无时态,举止居然有父风。 对尔韶颜惊短鬓,开缄相照一灯红②。
十年追逐别燕台,樽酒重论亦快哉。 鹤有旧阴期子和,燕知新厦为君来。 多情何止飞三匝,此意真堪读百回。 记取西窗泥雪印,他时留与话岑苔。
万里秋风塞雁来,玉关路远紫骝开。 天涯心绪青云托,人事音书白发催。 未免有情儿女别,小相推让弟兄才①。 会应快展摩天翼,盼得于飞衣锦回。
锦帆花拥十分妍,仙吏风流况少年。 快阁晚晴留返照,澄江明月印前川。 金兰郑重袁宏扇,琴鹤萧闲赵忭船。 目极湖光情万里,者番春草倍芊绵①。
文山遥峙武山连,肯以宏才试小鲜。 地僻有灵禽亦异,官清无扰物皆仙。 何须鹤立矜群鸟,不信鸾栖屈大贤。 从此朝阳梧荫里,小窗报我一声先。