刘宰
猜您喜欢
志士能轻万户封,野人自爱一枝筇。 行穷绿岸呼船渡,籴得黄粱就碓舂。 林外人家明远火,月边僧阁下疏钟。 江村不用愁孤绝,小店茅檐尽见容。
朝骑小蹇涉烟村,拥路争看八十身。 似我犹为一好汉,问君曾见几闲人。 杨梅线紫开园晚,莼菜丝长入市新。 莫笑坚顽推不倒,天教日日享常珍。
饮水萧然卧曲肱,桑村麦野醉腾腾。 老身长子知无憾,泛宅浮家苦未能。 南亩服劳胜乞食,腐儒垂死耻依僧。 柴荆常闭斜阳里,剥啄虽闻亦懒应。
目断西陵细霭中,津亭想汝系孤篷。 颇忧昨暮云吞日,犹幸今朝雨压风。 就食亦知难恋恋,挂帆终恨太匆匆。 寒沙不是无来雁,频寄书归问老翁。
晓日曈昽露未干,东中十月始微寒。 牛闲处处农功毕,米贱家家酒盏宽。 烟浦白鸥迎鼓枻,渔村红树入凭阑。 归舟莫恨无人语,手把陶诗侧卧看。