郑清之
猜您喜欢
凛凛清风上拂天,直持霜操透心坚。 最怜一种身难屈,咽雪餐毡十九年。
秋风吹客客悽凉,君欲还乡我忆乡。 山好真登秦望处,石桥偏拾禹馀粮。
玉门关外杂尘埃,白帝城边对酒杯。 今日孤山尤可惜,已无和靖在时梅。
拂拂霜风掠面寒,清愁犹倚玉栏干。 月中香韵浑无赖,雪后晴花最好看。
残梅一片过晴檐,忽感春风三十三。 旧雁自归江北去,莺花只是恋江南。