猜您喜欢
莫向愁人说。叹人生、不如意事,十常七八。是则中年伤怀抱,客里何堪送客。又添取、一襟凄咽。岸柳凋零秋容澹,黯消凝、怎忍轻攀折。重会面,甚时节。 杏花丽日梅花雪。记当时、一觞一咏,楚云湘月。别后君休劳春梦,转眼江南塞北。莫漫被、闲愁萦结。且判离筵今夕醉,霎时间、便见兰舟发。空怅望,水云阔。
水轩沙岸,午风轻、飘动一天晴雪。日色晶荧光眩眼,细逐游丝明灭。帘幕中间,楼台侧畔,浑是瑶瑛积。缀松黏竹,恍然如对三绝。 遥认仿佛飞花,花非还似,恼乱多情客。点染春衫无定度,又转沈香亭北。密密疏疏,斜斜整整,似雪难分别。坡仙不见,后人有口何说。
三载役京口,十度过松江。垂虹亭下烟水,长是映蓬窗。钓得锦鳞成脍,快把双螯浩饮,豪气未能降。醉舞影零乱,心逐浪舂撞。景苍茫,歌欸乃,石空硿。蒹葭深处,适意鱼鸟自双双。便拟轻舟短棹,明月清风长共,与世绝纷龙。嘉遁有真隐,不羡鹿门庞。