苏颂
猜您喜欢
一拳浮玉,中流砥柱,茫茫烟水迷云树。年来两过未曾登,那知张祜题诗处。 南北横分,古今几度,拿舟三老随歌渡。歌声幸莫感伤人,江流一任人来去。
薄暮银塘风色静,闲倚雕阑,自赏娉婷影。一簇芙蓉相掩映,唾花落处游鳞竞。 女伴潜呼浑未醒,横睇回波,才讶红妆并。飞尽残霞天又暝,柳梢笑指新悬镜。
啼罢荒鸡衰雁接,荧荧寒焰窗犹黑。欲别重将酥手执,行又立,门前瘦马嘶残月。 递得金鞭红袖湿,回头已被疏林隔。独倚高楼看去辙,铃音绝,纤腰凭久雕阑热。
十里江城,共向东风,寻到梅花。想三更幽梦,悄移石罅,一枝春影,扶上窗纱。铁骨崚嶒,冰姿修洁,可是神仙萼绿华。今宵醉,且休吹玉笛,只按红牙。 槎枒,绮席横斜。恨知己、难逢好句赊。但已弃零落,金铃莫系,不甘争媚,锦幕休遮。冷欲侵人,清能绝俗,肯让狂蜂坐晚衙。争怜惜,怕角声吹彻,片片飞霞。
春早持斋一月余,罗衣初试觅香车。丁宁夫婿严斋禁,顶上归来始破除。