余铁香述那绎堂少保平滑始末属为诗以纪之(甲申)的拼音版

  • tiě
    xiāng
    shù
    táng
    shǎo
    bǎo
    píng
    huá
    shǐ
    shǔ
    wèi
    shī
    zhī
    jiǎ
    shēn
  • chén
    hàng
  •  
     
     
     
    láng
    xīn
    jūn
    zhōng
    zhì
    jiǔ
    hān
    tán
    miè
    huá
    shì
  •  
     
     
     
    dāng
    shí
    lùn
    gōng
    shuí
    zuì
    gāo
    shī
    gōng
    zhēn
    xián
    háo
  •  
     
     
     
    huá
    xiàn
    zhī
    chéng
    dǒu
    ěr
    shǔ
    bèi
    chāng
    kuáng
    gǎn
    zhì
  •  
     
     
     
    běi
    shī
    tài
    qiān
    yán
    wèi
    jiāng
    hái
    qiú
    jiàng
    mén
    zi
  •  
     
     
     
    西
    shī
    fèng
    zhào
    lái
    fēng
    suǒ
    lún
    lín
    liǎng
    cóng
  •  
     
     
     
    bái
    xià
    zhào
    yíng
    dāng
    zhōng
    bīng
    jié
    wèi
    shé
    lóng
  •  
     
     
     
    bīng
    dào
    kǒu
    wàn
    dào
    zǒu
  •  
     
     
     
    jiǎo
    shī
    shì
    chéng
    xuán
    zéi
    zhòng
    shàng
    néng
    shí
    shǒu
  •  
     
     
     
    jiāng
    jūn
    lìng
    cóng
    chuán
    chū
    huǒ
    luàn
    xuán
  •  
     
     
     
    chéng
    mén
    zhe
    huǒ
    fēi
    shàng
    tiān
    chéng
    lóu
    huà
    chì
    yān
  •  
     
     
     
    zéi
    shuài
    qián
    jūn
    zǒu
    sāi
    shī
    qióng
    zhuī
    duó
    ài
  •  
     
     
     
    rán
    dùn
    tài
    háng
    shān
    chū
    fān
    chéng
    hài
  •  
     
     
     
    cóng
    shí
    yuè
    shǐ
    yòng
    bīng
    yuè
    shí
    huá
    xiàn
    píng
  •  
     
     
     
    láng
    shì
    shí
    cóng
    jūn
    xíng
    zhǐ
    zhǎng
    yán
    zhī
    zòng
    héng
  •  
     
     
     
    kuàng
    shuō
    jiāng
    jūn
    hǎo
    cái
    rén
    wǎng
    wǎng
    dēng
  •  
     
     
     
    náo
    shǒu
    qīn
    cuī
    shī
    huán
    yuán
    mén
陈沆介绍和陈沆诗词大全

陈沆

清代古赋七大家之一,著名诗人、文学家,原名学濂,字太初,号秋舫,湖北蕲水(今湖北浠水县)人,室名简学斋,白石山馆,被魏源称为“一代文宗”。乾隆五十年(公元1785年)出身于下层官僚家庭。曾祖父陈嘉霁生前苦......
复制作者 陈沆
猜您喜欢

苏幕遮 · 风发

形式:

害风王,扶风马。各做心风,总把家缘舍。吟咏清风明月下。风里寻风,搜得真风雅。 顺风行,随风耍。处处风传,结正风无价。掌握风飙持玉斝。驰骋风流,共把风云跨。

复制 马钰 《苏幕遮 · 风发》

苏幕遮 在南京乞化

形式:

穿茶坊,入酒店。后巷前街,日日常游遍。只为饥寒仍未免。度日随缘,展手心无倦。 愿人人,怀吉善。舍一文钱,亦是行方便。休知山侗无识见。内养灵明,自有长生验。

复制 马钰 《苏幕遮 在南京乞化》

苏幕遮 自戒

形式:

不悭贪,不谄诈。不忆家缘,不说乡中话。不著世情不著假。不做诗词,不敢言行化。 志弥高,心转下。云水清闲,内养内无价。乐在其中欣放耍。姓氏人询,倦应扶风马。

复制 马钰 《苏幕遮 自戒》

苏幕遮 · 自害风

形式:

遇王风,风传我。风发□□,风害家缘破。拈弄风飙团水火。风子飍飍,风韵闲吟和。 顺风行,迎风坐。饮罢真风,更枕清风卧。施布仁风功行大。自许扶风,风里成因果。

复制 马钰 《苏幕遮 · 自害风》

苏幕遮 别乡

形式:

弃荣华,披破席。养假崇真,茶饭须求觅。忘了从前亲与识。此别乡关,恣意闲游历。 主人翁,须爱惜。六贼三尸,慧剑频频劈。逗引灵童常跳踯。真荣真闲,大道成无极。

复制 马钰 《苏幕遮 别乡》