陈淳
猜您喜欢
岐阳雨渍镌功石,浯水苔昏颂德碑。 渺渺昊天须有定,烦君椎凿待明时。
少小追随子佩青,如今相视鬓丝横。 式相好矣天伦重,归去来兮世念轻。 目送飞鸿云缥缈,身怜病鹤影伶仃。 圣恩若许还农亩,依旧山窗共短檠。
六十年前我已孤,婴儿抱母泣呱呱。 昊天罔极幽明隔,良月就盈今昔殊。 云塞断行悲独雁,风林反哺感群乌。 澄江只似洹河水,一碧寒泓照白须。
轻盈插向胆瓶中,看到山林禁籞同。 阁下天葩秋月黯,楼头奎画晓云空。 高攀玉树扶斑白,静扫苍苔拾堕红。 三十年前天上梦,老来无泪洒西风。
谁伴幽人饱岁寒,霜葩雪干翠琅玕。 眼前交道如渠少,好作长年耐久看。