孙逖
猜您喜欢
鸾音鹤信杳难回,凤驾龙车早晚来。 仙境是谁知处所,人间空自造楼台。 云侵朱槛应难到,虫网闲窗永不开。 子细思量成底事,露凝风摆作尘埃。
高僧惠我七言诗,顿豁尘心展白眉。 秀似谷中花媚日,清如潭底月圆时。 应观法界莲千叶,肯折人间桂一枝。 漂荡秦吴十馀载,因循犹恨识师迟。
晚来乘兴谒先师,松柏凄凄人不知。 九仞萧墙堆瓦砾,三间茅殿走狐狸。 雨淋状似悲麟泣,露滴还同叹凤悲。 傥使小儒名稍立,岂教吾道受栖迟。
三教之中儒最尊,止戈为武武尊文。 吾今尚自披蓑笠,你等何须读典坟。 释氏宝楼侵碧汉,道家宫殿拂青云。 若教颜闵英灵在,终不羞他李老君。
朱轮此去正春风,且驻青云听断蓬。 一榻早年容孺子,双旌今日别文翁。 诚知汲善心长在,争奈干时迹转穷。 酬德酬恩两无路,谩劳惆怅凤城东。