羑里城文王庙的拼音版

  • yǒu
    chéng
    wén
    wáng
    miào
  • wáng
    pán
  •  
     
     
     
    yǒu
    shuǐ
    qiǎn
    qiě
    qīng
    yǒu
    huāng
    chéng
  •  
     
     
     
    wén
    wáng
    céng
    míng
  •  
     
     
     
    shǎn
    shù
    zhào
    shān
    shēng
  •  
     
     
     
    hòu
    rén
    jìng
    ài
    shí
    hán
    fāng
    róng
  •  
     
     
     
    jiē
    ěr
    póu
    gēng
    wèi
    quán
    píng
  •  
     
     
     
    qiān
    qiū
    yǒng
    bèi
    qiú
    shèng
    míng
  •  
     
     
     
    xíng
    dàng
    yīn
    dào
    guò
    zhī
    wèi
    tíng
    zhēng
  •  
     
     
     
    niàn
    yǒu
    yīn
    nüè
    zhǔ
    fāng
    kuáng
    chéng
  •  
     
     
     
    xiān
    fēng
    xián
    shèng
    ruò
    cùn
    cǎo
    jīng
  •  
     
     
     
    zuǒ
    dàn
    è
    hóu
    yòu
    chuài
    guǐ
    hóu
    gēng
  •  
     
     
     
    shí
    yǒu
    shū
    yín
    xíng
  •  
     
     
     
    yǒu
    shēn
    yǎo
    yǎo
    yǒu
    chéng
    gāo
    tíng
    tíng
  •  
     
     
     
    jūn
    wáng
    zài
    léi
    xiè
    nán
    miàn
    tīng
  •  
     
     
     
    shū
    shén
    chún
    zhù
    xīn
    líng
  •  
     
     
     
    yǎn
    kāi
    huà
    pōu
    chū
    tiān
    jīng
  •  
     
     
     
    shí
    suī
    míng
    mèi
    wàn
    chuí
    xīng
  •  
     
     
     
    ruò
    yǒu
    jīng
    yóu
    chéng
  •  
     
     
     
    jīng
    zài
    suǒ
    zhòng
    yǒu
    qīng
王磐介绍和王磐诗词大全

王磐

王磐字鸿渐,江苏高邮人。明代散曲作家、画家,亦通医学。少时薄科举,不应试,一生没有作过官,尽情放纵于山水诗画之间,筑楼于城西,终日与文人雅士歌吹吟咏,因自号“西楼”。所作散曲,题材广泛。世人称之为“南......
复制作者 王磐
猜您喜欢

日高

形式:

朦胧犹记管弦声,噤z9馀寒酒半醒。 春暮日高帘半卷,落花和雨满中庭。

复制 韩偓 《日高》

形式:

岂独鸱夷解归去,五湖渔艇且餔糟。

复制 韩偓 《句》
类型:

中秋陪熙用学士禁中玩月

形式:

月圆年十二,秋半每多阴。此夕无纤霭,同君宿禁林。 未高知海阔,当午见宫深。衣似繁霜透,身疑积水沈。 遭逢陪侍辇,归去忆抽簪。太液池南岸,相期到晓吟。

复制 吴融 《中秋陪熙用学士禁中玩月》
类型:

偶题

形式:

贱子曾尘国士知,登门倒屣忆当时。西州酌尽看花酒, 东阁编成咏雪诗。莫道精灵无伯有,寻闻任侠报爰丝。 乌衣旧宅犹能认,粉竹金松一两枝。

复制 吴融 《偶题》

寄僧

形式:

柳拂池光一点清,紫方袍袖杖藜行。偶传新句来中禁, 谁把闲书寄上卿。锡倚山根重藓破,棋敲石面碎云生。 应怜正视淮王诏,不识东林物外情。

复制 吴融 《寄僧》