吴存
猜您喜欢
肃肃霜秋晚,荒荒塞日斜。老松经岁叶,寒菊过时花。 天阔愁孤鸟,江流悯断槎。有巢相唤急,独立羡归鸦。
蔌蔌天花落未休,寒梅疏竹共风流。江山一色三千里,酒力消时正倚楼。
来时宫柳万丝黄,去日飞球满路旁。 我比杨花更飘荡,杨花只是一春忙。
谁打玉川门,白娟斜封团月。晴日小窗活火,响一壶春雪。可怜桑一生颠,文字更清绝。直拟驾风归去,把三山登彻。
墟落依林莽,茅庐出短墙。 儿童避车马,父老馈壶浆。 半湿田新雨,犹青枣未霜。 逢人问丰歉,一一叹声长。