姚华
猜您喜欢
秋澄万水家家月,春入千林处处花。 为问大悲千手眼,不知明月落谁家。
苦吟京华春,韩门得归乡。 但知空哑羊,未暇识龙象。 逢人问梓州,策蹇来长江。 长江蛟龙怒,涛澜相舂撞。 公来一弹压,熨帖平如镜。 新吟若为容,万古秋涛莹。
襟怀净无尘,太山岩岩秋。 心声响虚籁,何俟西山幽。 悠然一段清,可就不可致。 苟非可人就,未必蒙倒屣。 吾家短髯翁,吴霜诧新茁。 因依眉睫间,凛凛可濯热。 钩帘事晚眺,层翠出林杪。 一笑自点头,万象同飕飗。
铛煮乾坤不作难,至神至妙弗相谩。 回头总在乾坤里,毕竟铛从底处安。
不觉担泉带月归,三生旧话水滨知。 更酬十二年前约,何似晴檐一笑时。