夏孙桐
猜您喜欢
东风吹客到西湖,汀草沙禽半识吾。 惟欠数间茅屋在,种梅花处伴林逋。
白玉堂中翰墨师,忍令奏牍玷涂碑。 向时刚道梅花累,今累梅花自不知。
荣拜花封感圣主,寿杯阻莫捧亲前。 岭梅尚有逢春日,办取斑衣听老天。
亭亭万木林,古柏集新翠。 凌厉雪与霜,不凋自天粹。 清庙嗟欲颓,谁堪栋梁器。 之材百世珍,造物巧相遗。 予抱忧国心,相逢喜忘寐。
旱潦苦伤稼,景象难休休。 老农早夜祝,愿见虞与周。 弥望泪欲滴,相对如楚囚。 苍天叫不应,空使霜白头。 市廛强喧饰,村落多阒幽。 偻指千载间,曾无三两秋。 灶冷蛙产釜,瓮闲埃积刍。 长此更不已,菜色沦荒丘。 阳精赫阴霾,庶宽漆室忧。