陈三立
猜您喜欢
东晋风流安在哉?烟岚漠漠山崔嵬。 衰兰无苗土花盛,长松落雪孤猿哀。 满地斜阳似无主,昏风不独黄鹂语。 当时诸子已寂寥,真本兰亭在何许?欹檐老树缘女萝,崩崖断壁青相磨。 旧时觞咏行乐地,今日鱼鼓瞿昙家。 荒林昼静响啄木,曲水潺潺似山哭。 游人不来芳草多,习习余风度空谷。 去年载酒诵古诗,今年柱杖读古碑。 年年慷慨入清梦,何事俯仰成伤悲?故人不见天地老,千古溪山为谁好?空亭回首独凄凉,山月无痕修竹小。
树头历历见明珠,底用题诗问老逋?且买金陵秋露白,小舟载月过西湖。
不向罗浮问醉仙,笑呼孤鹤下吴天。 春风吹散梅花雪,香满西湖载酒船。
寒枝错落冻不解,隔水清香招得来。 午夜风停雪声堕,梅花开尽不知寒。
昨夜朔风吹倒人,梅花枝上十分春。 老夫高卧石窗下,嬴得清香入梦频。