郑元昭
猜您喜欢
凌晨陟龟岭,诘曲怯跻攀。 抚时岁聿暮,积雪蔽崇峦。 寒生危堑里,雀啼枯木间。 绵衣犹恨薄,仆从衣俱单。 路旁有民舍,柴门掩空山。 壮者散四方,老者卧草菅。 海宇多变故,徵求日未闲。 营构一何急,边尘满汉关。 壑深水不流,我泪独潺湲。 凭谁叫阊阖,早使阳春还。
一年长在别离中,欢笑惟应梦里同。 明日相逢还是梦,驱车仍向太行东。
双鱼遥寄自昌平,别后谁堪春草生。 记得去年风雪夜,王村寺里送君行。
自嗟七十九年身,滚滚流光又及春。 莫怪更深不肯睡,天明便是八旬人。
龙蛇寂寞一祠存,浊世谁知处士尊。 漫向绵山空堕泪,火能烧骨不烧魂。