樊增祥
猜您喜欢
但语羊公庙,那能不黯然。 残碑无一字,堕泪有千年。 敌折从恩巧,君明得让偏。 吞吴付身后,荐杜及生前。 似展襄江阔,长增岘首妍。 习池南去是,也许世人传。
山简一时适,习家千古亭。 中原天扰扰,刺史日冥冥。 白帢人何在,铜鞮客试听。 池留歌眼碧,峰压酒痕青。 胜地真堪醉,清朝渐爱醒。 婆娑欲小住,眠鹭起遥汀。
蜀道难从昔,郧山不易哉。 分峨云作戍,如滟雪成堆。 忽頫龙宫迫,俄惊鸟道开。 旌旗从地涌,鼓吹薄岩回。 无虎心时动,非猿响亦哀。 胁肩峰岝崿,啮履浪喧豗。 麇子甘从徙,郧公肯再来。 俱言叱驭好,未有凿空才。
不待投簪后,高名众始知。 里元春雪地,官亦白云司。 清世无哀郢,良辰有浴沂。 斫轮馀老手,推毂付佳儿。 景爱扶藜慢,甘从啖蔗迟。 军城正愁绝,颐解为新诗。
神农昔抚世,净乐已名都。 末法开金相,真王得宝符。 天从百战顺,人役万灵趍。 羽卫齐宸极,丹青出睿谟。 神功随现有,至理入论无。 莫泥群真位,遗编误老儒。