齐己
猜您喜欢
峭格数年同野兴,一官才罢共船归。 稻粱少饲教长瘦,羽翼无伤任远飞。 侧耳听吟侵静烛,衔花作舞带斜晖。 朝天万里不将去,留伴高人向钓矶。
曾经别墅住行踪,春浪和烟撼钓筒。 共步幽亭连石藓,寄眠静榻带松风。 秋来频梦岳云白,别后应添鹤顶红。 又泛汴舟随汴水,不堪南望思忡忡。
天丧我良知,无言双泪垂。 惟求相见梦,永绝寄来诗。 应有异人吊,从兹雅道衰。 春风古原上,新冢草离离。
南岳僧来共叹吁,风亭月榭已荒芜。 先生去世未十日,留伴高吟鹤亦徂。
墙头冉冉新阳露,忽作玲珑玉千树。 老蛟偃蹇独避人,卷回飞雪江皋莫。 何处鸣禽来好音,四月枝垂起黄雾。 摧折霜馀初不惧,笑看春光等闲度。 百年梦幻欲无言,吹落吹开岂风故。 时来荐鼎真偶尔,小住疏篱非不遇。 我知天地绝茫茫,无为展转独多虑。 为花悽断却回头,尔亦微酸苦难茹。