猜您喜欢
东海桑田未可期,隋河高岸已锄犁。 楼船锦缆知无地,枯柳黄尘但古堤。
海上蟠桃手自栽,红尘一堕隔蓬莱。 风帆弱水无由到,乞我当年渡海杯。
心随天末江波远,愁似沙津柳带长。 向晚飞花度墙影,半晴烟雨发山光。
抱琴不作王门客,晋代高风只此人。 故老底须三上疏,竹林诸子未天真。
衮衮河流到底黄,谁言一苇便能杭。 伤心击楫无人会,举酒回头酹太行。