猜您喜欢
有时忽惆怅,匡坐至夜分。 平明空啸咤,思欲解世纷。 心随长风去,吹散万里云。 羞作济南生,九十诵古文。 不然拂剑起,沙漠收奇勋。 老死阡陌间,何因扬清芬。 夫子今管乐,英才冠三军。 终与同出处,岂将沮溺群。
汉道昔云季,群雄方战争。 霸图各未立,割据资豪英。 赤伏起颓运,卧龙得孔明。 当其南阳时,陇亩躬自耕。 鱼水三顾合,风云四海生。 武侯立岷蜀,壮志吞咸京。 何人先见许,但有崔州平。 余亦草间人,颇怀拯物情。 晚途值子玉,华发同衰荣。 托意在经济,结交为弟兄。 毋令管与鲍,千载独知名。
少年落魄楚汉间,风尘萧瑟多苦颜。 自言管葛竟谁许,长吁莫错还闭关。 一朝君王垂拂拭,剖心输丹雪胸臆。 忽蒙白日回景光,直上青云生羽翼。 幸陪鸾辇出鸿都,身骑飞龙天马驹。 王公大人借颜色,金璋紫绶来相趋。 当时结交何纷纷,片言道合惟有君。 待吾尽节报明主,然后相携卧白云。