蔡襄
猜您喜欢
裛露凝氛紫艳新,千般婉娜不胜春。 年年此树花开日,出尽丹阳郭里人。 柔枝湿艳亚朱栏,暂作庭芳便欲残。 深藏数片将归去,红缕金针绣取看。
竺国乡程算不回,病中衣锡遍浮埃。 如今汉地诸经本,自过流沙远背来。 空林衰病卧多时,白发从成数寸丝。 西行却过流沙日,枕上寥寥心独知。
宝钿云和玉禁仙,深含媚靥袅朱弦。 春风不怕君王恨,引出幽花落外边。
闰余春早景沉沉,禊饮风亭恣赏心。 红袖青娥留永夕,汉阴宁肯羡山阴。
年少共怜含露色,老人偏惜委尘红。 如何遂得心中事,每要花时不厌风。