孟子 · 第九卷 · 万章上 · 第七节 的拼音版

孟子
  • mèng
    ·
    ·
    jiǔ
    juǎn
    ·
    ·
    wàn
    zhāng
    shàng
    ·
    ·
    jié
  • mèng
  •  
     
     
     
    wàn
    zhāng
    wèn
    yuē
    rén
    yǒu
    yán
    yǐn
    pēng
    yào
    tāng
    yǒu
    zhū
  •  
     
     
     
    mèng
    yuē
    fǒu
    rán
    yǐn
    gēng
    yǒu
    shēn
    zhī
    ér
    yáo
    shùn
    zhī
    dào
    yān
    fēi
    fēi
    dào
    zhī
    tiān
    xià
    qiān
    shì
    fēi
    fēi
    dào
    jiè
    rén
    jiè
    zhū
    rén
    tāng
    shǐ
    使
    rén
    pìn
    zhī
    xiāo
    xiāo
    rán
    yuē
    tāng
    zhī
    pìn
    wèi
    zāi
    ruò
    chù
    quǎn
    zhī
    zhōng
    yóu
    shì
    yáo
    shùn
    zhī
    dào
    zāi
    tāng
    sān
    shǐ
    wǎng
    pìn
    使
    zhī
    ér
    fān
    rán
    gǎi
    yuē
    chù
    quǎn
    zhī
    zhōng
    yóu
    shì
    yáo
    shùn
    zhī
    dào
    ruò
    shǐ
    shì
    jūn
    wèi
    使
    yáo
    shùn
    zhī
    jūn
    zāi
    ruò
    shǐ
    shì
    mín
    wèi
    使
    yáo
    shùn
    zhī
    mín
    zāi
    ruò
    shēn
    qīn
    jiàn
    zhī
    zāi
    tiān
    zhī
    shēng
    mín
    shǐ
    xiān
    zhī
    jué
    使
    hòu
    zhī
    shǐ
    xiān
    jué
    jué
    使
    hòu
    jué
    tiān
    mín
    zhī
    xiān
    jué
    zhě
    jiāng
    dào
    jué
    mín
    fēi
    jué
    zhī
    ér
    shuí
    tiān
    xià
    zhī
    mín
    yǒu
    bèi
    yáo
    shùn
    zhī
    zhě
    ruò
    tuī
    ér
    nèi
    zhī
    gōu
    zhōng
    rèn
    tiān
    xià
    zhī
    zhòng
    jiù
    tāng
    ér
    shuō
    zhī
    xià
    jiù
    mín
    wèi
    wén
    wǎng
    ér
    zhèng
    rén
    zhě
    kuàng
    zhèng
    tiān
    xià
    zhě
    shèng
    rén
    zhī
    xíng
    tóng
    huò
    yuǎn
    huò
    jìn
    huò
    huò
    guī
    jié
    shēn
    ér
    wén
    yáo
    shùn
    zhī
    dào
    yào
    tāng
    wèi
    wén
    pēng
    xùn
    yuē
    tiān
    zhū
    zào
    gōng
    gōng
    zhèn
    zài
孟子介绍和孟子诗词大全

孟子

孟子,名轲,或字子舆,华夏族(汉族),邹(今山东邹城市)人。他是孔子之孙孔伋的再传弟子。孟子是战国时期伟大的思想家、教育家,儒家学派的代表人物。与孔子并称“孔孟”。后世追封孟子为“亚圣公”,尊称为“亚......
复制作者 孟子
猜您喜欢

任廷平归京

形式:

言之少室西,定陟轘辕险。 归心不避危,夕枕屡成魇。 秋声故苑空,野气荒陵掩。 独念京洛尘,曾将客衣染。

复制 梅尧臣 《任廷平归京》

谒双庙

形式:

八月过宋都,泊舟双庙侧。 永怀此忠良,遗烈传碑刻。 五位俨朝裾,千年同血食。 当时多苟生,贵爵曾谁识。 纵今有丘坟,都已荒荆棘。 古人非轻死,于义实罕得。 英骨化埃尘,令名同鸟翼。 飞翔出后世,景慕无终极。 岂若目前荣,未殁声已息。 西登孝王城,王气由邦国。

复制 梅尧臣 《谒双庙》
类型:

书谢师厚至

形式:

尔来器尔姑,清泪滴尘几。 一闻在目言,不谓今则死。 而犹意远行,所念当至止。 秋风忽助嚎,万木欲摧毁。

复制 梅尧臣 《书谢师厚至》

苏子美竹轩和王胜之

形式:

庭无十步广,有竹才百个。 子时哦其间,宾友或来和。 琴壶置于傍,图籍亦在左。 谁怜修修影,只畏寒日过。 谁怜青青枝,下有暗叶堕。 我期霰雪时,来听幽声卧。 应当为设榻,勿使赏心剉。 持以报主人,此兴不可破。

复制 梅尧臣 《苏子美竹轩和王胜之》

萧著作宰丰城

形式:

王都二月花正开,社雨作阴迎燕子。 人先春色向江南,江南春色归春水。 拍岸绿波生荻芽,晨羞聊可助甘旨。 县涂为政子所谙,不敢赠言言日鄙。

复制 梅尧臣 《萧著作宰丰城》
类型: