猜您喜欢
熊轼巴陵地,鹢舟湘水浔。江山与势远,泉石自幽深。 杳霭入天壑,冥茫见道心。超然无俗事,清宴有空林。 江上饶奇山,巑罗云水间。风和树色杂,苔古石文斑。 巴俗将千溠,灉湖凡几湾。嬉游竟不尽,乘月泛舟还。
郡远途且艰,宜悲良自得。胡为心独尔,惠好在南国。 亦既清颜披,冏然良愿克。与君兰时会,群物如藻饰。 烟景惜欢赏,云山起翰墨。接艺奇思微,偶谈玄言直。 永日不知倦,逾旬犹谓亟。如何酌离尊,移棹巴城侧。 浦口劳长望,舟中独太息。疾风吹飞帆,倏忽南与北。 目尽不复见,怀哉无终极。唯当衡峰上,遥辨湖水色。
东邻美女实名倡,绝代容华无比方。浓纤得中非短长, 红素天生谁饰妆。桂楼椒阁木兰堂,绣户雕轩文杏梁。 屈曲屏风绕象床,萎蕤翠帐缀香囊。玉台龙镜洞彻光, 金炉沉烟酷烈芳。遥闻行佩音锵锵,含娇欲笑出洞房。 二八三五闺心切,褰帘卷幔迎春节。清歌始发词怨咽, 鸣琴一弄心断绝。借问哀怨何所为,盛年情多心自悲。 须臾破颜倏敛态,一悲一喜并相宜。何能见此不注心, 惜无媒氏为传音。可怜盈盈直千金,谁家君子为藁砧。