韩愈
猜您喜欢
千里家山抱恨还,落梅如雪点征鞍。 慈亲异世音容远,孤子何时泪血乾。 鲤跃冰花思泽冻,乌啼宰木惨霜寒。 想应去设墦间祭,石上新铭不忍看。
一室如舟住水云,四边芦苇接苍旻。 浑无田产供王赋,只有渔郎作故人。 蘋泛晴光鸥卧雪,波涵秋影雁来宾。 明朝去约乘槎叟,醉过柴门莫厌频。
买田筑室傍清溪,夜诵朝耕不厌疲。 耒耜方闲还就馆,子孙受业恐违时。 居非陋巷心同乐,生作尧民志不移。 醉后复乘黄犊去,满身山色自吟诗。
忆承仙诏出云林,马踏瑶花尺许深。 蚁酒频从官舍饮,貂裘不畏苦寒侵。 千章玉树为幢列,万里彤云接地阴。 今卧衡门无一事,雪山相对雪盈簪。
纵横如叶傍汀沙,谁识张骞海上槎。 白鹭行边长作市,黄芦深处即为家。 云迷短棹穿荷叶,笛弄西风起浪花。 几度雨晴归晒网,鸳鸯浦口夕阳斜。