张岱
猜您喜欢
惨碧愁黄无气力,做尽秋声,砌满栏干侧。疑是纱窗风雨入,斜阳又送栖鸦急。 不比落花多爱惜,南北东西,自有人知得。咋夜小楼寒四壁,半堆金井霜华白。
晓来独自上妆楼,携笔近帘钩。菱花未掩,朝霞初晕,直甚风流。 青青常压两星眸,难画几重愁。盈盈只在,远山峰上,柳叶梢头。
花影深帘重。斗帐微寒,一枕香云拥。何事起来常懵忪,绣被红翻,颠倒思前梦。 画楼高,香陌迥。千万垂杨,又被东风送。门外莺啼芳草动。 独自开奁,检点钗头凤。
江鸣牛渚矶,浪打三山曲。何处最伤心,春水平帆绿。 平帆远落生暮霞,东风自吹桃李花。思君不见望江阁,夜夜江潮向妾家。
楼高望绝楚云重,春水漫流红。鹧鸪声暖,海棠深处,浓绿锁眉峰。 王孙宝马随南陌,年少惯相逢。怎是轻佻,惹人牵系,更错怨东风。