猜您喜欢
云中秋色明如画,胡儿贡马临城下。却言太师今者谁,令公姓贾家遵化。 辫椎万帐闻姓名,免冑蹲靴不敢声。从今款段谁将市,纵有骅留匿不成。 令公威名有如此,茂龄甫跻四十四。中朝柱石自擎天,北门锁钥宜强仕。 古有梦松者,十八而为公。荣华何太早,桃李争春风。 令公黄发会有时,此际凌烟画未迟,进贤高冠如覆箕。
君不见蓑江子,钓鱼穿柳溯溪水。美花春蝶嫩须黄,古木寒鸦夕阳紫,事事无不收画里。 王家大甥归自燕,记得大姑花甲旋,百岁今始六十年。 却邀蓑江子,令画黄萱夹红蕊。大椿从傍拔云起,直接蓬莱三万里。 阿姑身姓陈,阿翁水澄之刘阶缙绅。刘纲元是天上之仙人,阿母乃其配宁,得不双举而齐升。 二字宁馨儿,兰垂至兮芝朵云。为捧小图醉青春,母不怒兮翁欣欣。
黄楼西畔徐州治,西楚当时作都处。尚馀一半长荆蓁,今作州仓积官米。 伯图巳自足奢豪,正好将金贮阿娇。如何拓土为宫室,不及咸阳一夕烧。 岂是鉴秦等殷夏,或因争战无闲暇。一朝泪尽帐中人,千古波沉台上瓦。 独破秦师无一人,亲将隆准放鸿门,英雄绝世无等伦。 牧羊之子一竖耳,谁遣黄袍拥在身,一为放弑蒙恶名。 总有奇勋不可赎,黄须判吏持大狱。噫嗟嗟,每当读史为三覆。