陶庵梦忆 · 卷八 · 瑞草溪亭的拼音版

  • táo
    ān
    mèng
    ·
    ·
    juǎn
    ·
    ·
    ruì
    cǎo
    tíng
  • zhāng
    dài
  •  
     
     
     
    ruì
    cǎo
    tíng
    wèi
    lóng
    shān
    zhī
    gāo
    děng
    yàn
    xiāng
    xià
    yǒu
    shí
    shēn
    zhí
    màn
    chā
    wèi
    jiàng
    shí
    xiān
    jué
    zhī
    jiàn
    gài
    jiàn
    shí
    zhòu
    shí
    sān
    zhàng
    shǐ
    píng
    nǎi
    jiù
    shàng
    jiàn
    jīn
    chéng
    míng
    chāi
    hòu
    yòu
    chéng
    zài
    hòu
    yòu
    chāi
    fán
    shí
    biàn
    ér
    tíng
    shǐ
    chū
    gài
    ér
    zhī
    zhī
    yòu
    zhū
    zhī
    zhī
    jiū
    gōng
    shù
    qiān
    zhǐ
    suǒ
    xìng
    chí
    zhī
    suǒ
    xìng
    kuò
    suǒ
    xìng
    shēn
    chǐ
    shuǐ
    tiāo
    shuǐ
    zhù
    zhī
    zhōng
    liú
    shí
    àn
    huí
    zhū
    luán
    yǒu
    zhì
    yàn
    shān
    shí
    xīn
    kāi
    cāng
    nǎi
    yòng
    fèn
    zhī
    shǐ
    使
    zhǎng
    tái
    xiǎn
    tāi
    xiǎn
    chū
    yòu
    huà
    gōng
    shí
    qīng
    shí
    绿
    cūn
    zhī
    zuǒ
    yòu
    shì
    wèi
    shí
    àn
    yān
    tiān
    sōng
    shù
    pán
    shàng
    suì
    zhòng
    jià
    gòu
    tiān
    sōng
    liù
    záo
    shí
    zhǒng
    zhī
    shí
    shòu
    chā
    shí
    bēng
    liè
    shí
    shù
    àn
    yàn
    lián
    záo
    chéng
    yàn
    shān
    xíng
    quē
    jiǎo
    yòu
    gài
    yán
    shí
    zhī
    yàn
    xìng
    biàn
    zhòng
    shù
    shù
    zhǒng
    zhī
    zhǒng
    ér
    yòu
    xún
    shù
    zhī
    zhǒng
    zhǒng
    shù
    rán
    tíng
    jiù
    zhǐ
    zhàng
    yùn
    zhì
    dōng
    duō
    chéng
    gāo
    shān
    zhī
    shì
    cāng
    sāng
    biàn
    jiàn
    shì
    chéng
    duō
    zuò
    kàn
    zhī
    zhì
    宿
    huò
    yǒu
    tíng
    suī
    miǎo
    xiǎo
    suǒ
    fèi
    zhì
    wàn
    yān
    yàn
    kàn
    xiǎo
    shuō
    yáo
    chóng
    mèng
    yóu
    zhì
    chǎng
    bèi
    qiān
    è
    guǐ
    shù
    qiān
    zhù
    xiè
    shén
    wèn
    zhī
    yuē
    wèi
    yān
    guó
    gōng
    zhù
    hèng
    cái
    hòu
    zhì
    chù
    zào
    lěng
    luò
    guǐ
    èr
    rén
    tuó
    yǎn
    yǎn
    chóng
    wèn
    zhī
    yuē
    xiàng
    gōng
    cái
    chóng
    ér
    tàn
    yuē
    yàn
    gōng
    háo
    shē
    dài
    tiān
    zòng
    yàn
    shì
    suì
    hào
    yàn
    èr
    shū
    wàn
    yàn
    yuán
    shǒu
    jǐn
    jiǎ
    shēn
    èr
    shū
    huái
    ān
    yàn
    bēn
    sāng
    suǒ
    xīn
    fèng
    wán
    hǎo
    zhī
    lèi
    yòu
    èr
    wàn
    yàn
    xié
    guī
    sān
    yuè
    yòu
    zhé
    jǐn
    shí
    rén
    zhī
    hóng
    jǐn
    yān
    tíng
    zhù
    zhái
    tóu
    zào
    tóu
    gǎi
    tóu
    mài
    fān
    shān
    dào
    shuǐ
    yǒu
    xià
    ěr
    jīn
    zhě
    zhì
    dēng
    jiǎn
    cǎi
    wèi
    huā
    rén
    chēng
    ěr
    jīn
    wèi
    bài
    luò
    suí
    yáng
    chēng
    yàn
    wèi
    qióng
    qín
    shǐ
    huáng
    càn
张岱介绍和张岱诗词大全

张岱

张岱,又名维城,字宗子,又字石公,号陶庵、天孙,别号蝶庵居士,晚号六休居士,汉族,山阴(今浙江绍兴)人。寓居杭州。出生仕宦世家,少为富贵公子,精于茶艺鉴赏,明亡后不仕,入山著书以终。张岱为明末清初文学......
复制作者 张岱
猜您喜欢

课伐木

形式:

长夏无所为,客居课奴仆。 清晨饭其腹,持斧入白谷。 青冥曾巅后,十里斩阴木。 人肩四根已,亭午下山麓。 尚闻丁丁声,功课日各足。 苍皮成委积,素节相照烛。 藉汝跨小篱,当仗苦虚竹。 空荒咆熊罴,乳兽待人肉。 不示知禁情,岂惟干戈哭。 城中贤府主,处贵如白屋。 萧萧理体净,蜂虿不敢毒。 虎穴连里闾,堤防旧风俗。 泊舟沧江岸,久客慎所触。 舍西崖峤壮,雷雨蔚含蓄。 墙宇资屡修,衰年怯幽独。 尔曹轻执热,为我忍烦促。 秋光近青岑,季月当泛菊。 报之以微寒,共给酒一斛。

复制 杜甫 《课伐木》
类型:

园人送瓜

形式:

江间虽炎瘴,瓜熟亦不早。 柏公镇夔国,滞务兹一扫。 食新先战士,共少及溪老。 倾筐蒲鸽青,满眼颜色好。 竹竿接嵌窦,引注来鸟道。 沉浮乱水玉,爱惜如芝草。 落刃嚼冰霜,开怀慰枯槁。 许以秋蒂除,仍看小童抱。 东陵迹芜绝,楚汉休征讨。 园人非故侯,种此何草草。

复制 杜甫 《园人送瓜》
类型:

信行远修水筒

形式:

汝性不茹荤,清静仆夫内。 秉心识本源,于事少滞碍。 云端水筒坼,林表山石碎。 触热藉子修,通流与厨会。 往来四十里,荒险崖谷大。 日熏惊未餐,貌赤愧相对。 浮瓜供老病,裂饼尝所爱。 于斯答恭谨,足以殊殿最。 讵要方士符,何假将军盖。 行诸直如笔,用意崎岖外。

复制 杜甫 《信行远修水筒》

行官张望补稻畦水归

形式:

东屯大江北,百顷平若案。 六月青稻多,千畦碧泉乱。 插秧适云已,引溜加溉灌。 更仆往方塘,决渠当断岸。 公私各地著,浸润无天旱。 主守问家臣,分明见溪伴。 芊芊炯翠羽,剡剡生银汉。 欧鸟镜里来,关山云边看。 秋菰成黑米,精凿传白粲。 玉粒足晨炊,红鲜任霞散。 终然添旅食,作苦期壮观。 遗穗及众多,我仓戒滋蔓。

复制 杜甫 《行官张望补稻畦水归》
类型:

催宗文树鸡栅

形式:

吾衰怯行迈,旅次展崩迫。 愈风传乌鸡,秋卵方漫吃。 自春生成者,随母向百翮。 驱趁制不禁,喧呼山腰宅。 课奴杀青竹,终日憎赤帻。 踏藉盘案翻,塞蹊使之隔。 墙东有隙地,可以树高栅。 避热时来归,问儿所为迹。 织笼曹其内,令入不得掷。 稀间可突过,觜爪还污席。 我宽蝼蚁遭,彼免狐貉厄。 应宜各长幼,自此均勍敌。 笼栅念有修,近身见损益。 明明领处分,一一当剖析。 不昧风雨晨,乱离减忧戚。 其流则凡鸟,其气心匪石。 倚赖穷岁晏,拨烦去冰释。 未似尸乡翁,拘留盖阡陌。

复制 杜甫 《催宗文树鸡栅》